“Giữ hồn” văn hóa dân tộc Brâu
Không chỉ là cầu nối tuyên truyền đường lối của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước đến với người dân, già làng A Dua (49 tuổi, ở thôn Đăk Mế, xã Pờ Y, huyện Ngọc Hồi) còn làm tốt vai trò trong vận động đồng bào giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, thực hiện nếp sống văn minh ở khu dân cư.
Sinh ra, lớn lên và đắm mình trong không gian văn hóa dân tộc Brâu của cha ông mình, ông A Dua sớm được tiếp cận với nghề truyền thống và nhạc cụ dân tộc. Năm 15 tuổi, ông đã chơi thành thạo nhiều loại nhạc cụ truyền thống, như: cồng chiêng, goong đinh, ting ning, pông pông… Đến nay, ông trở thành nghệ nhân và già làng trẻ nhất vùng, với vốn kiến thức phong phú, sâu rộng về văn hóa dân tộc Brâu. Trong các lễ hội văn hóa của xã, huyện, ông A Dua tham gia biểu diễn nhiều loại nhạc cụ, trong đó, nổi bật nhất là diễn tấu cồng chiêng, ting ning.
Theo ông A Dua, người Brâu có 2 loại chiêng đặc sắc là chiêng Tha và chiêng Gong. Đặc biệt, chiêng Tha không chỉ là nhạc cụ mà còn là biểu tượng cho quyền lực linh thiêng, được coi là thành viên trong gia đình và gìn giữ như báu vật. Mỗi khi chiêng tha vang tiếng sẽ mang đến những điều tốt lành, hạnh phúc cho gia chủ. Chính vì thế, nhiều năm qua, ông đã tuyên truyền, vận động bà con trong thôn gìn giữ, bảo tồn bộ chiêng quý của ông cha để lại. Nhờ đó, đến nay thôn có 10 bộ chiêng Tha (trong đó, có 2 bộ tập thể đặt trong nhà rông, 8 bộ cá nhân), 2 bộ chiêng Gong.
Ông A Dua giới thiệu cho thế hệ mầm non của dân tộc Brâu về văn hóa cồng chiêng. Ảnh: M.V
Vừa giới thiệu bộ chiêng, ông A Dua vừa nói: “Gia đình tôi cũng đang lưu giữ 2 bộ chiêng Tha. Trong đám cưới, cúng lúa mới… chúng tôi sẽ mang chiêng đến, chọn những người giỏi nhất để đánh. Tôi cũng là người phải thường xuyên kiểm tra bộ chiêng, nếu chúng bị lạc tiếng thì tìm cách chỉnh lại cho chuẩn”.
Không chỉ giỏi đánh chiêng, ông A Dua còn biết chế tác và sử dụng rất nhiều loại nhạc cụ truyền thống của dân tộc như goong đinh, ting ning, pông pông… Nổi bật nhất là chiếc đàn ting ning được ông chế tác công phu, tỉ mỉ từ thân cây lồ ô và thường xuyên mang đi trình diễn tại các lễ hội. Tiếng đàn ting ning trong trẻo, du dương thể hiện khát vọng về tình yêu của các đôi nam nữ và sự ấm no, hạnh phúc trong cộng đồng dân tộc tại địa phương.
Để những nhạc cụ ấy không đi vào lãng quên, lúc rảnh rỗi, ông đều mang ra chỉ dạy cho con cháu trong gia đình và thanh niên của thôn. Việc làm này được nhiều người ghi nhận, biểu dương. Bà Y Thiêm - Trưởng thôn Đăk Mế cho biết: “Người tâm huyết với nhạc cụ dân tộc như ông A Dua thật hiếm thấy. Nhờ có ông mà lớp trẻ trong thôn biết đến đàn ting ning, pông pông, thực sự góp phần giữ gìn, phát triển văn hóa dân tộc Brâu”.
Từ năm 2012 đến nay, cứ 2 buổi/tháng, ông cùng các nghệ nhân ở thôn lại tập trung trong nhà rông để truyền dạy cồng chiêng kết hợp chế tác, sử dụng nhạc cụ truyền thống cho những thế hệ trẻ người Brâu. Ngoài việc giảng dạy kỹ thuật, ông luôn nhắc nhở thế hệ trẻ về tầm quan trọng của nhạc cụ truyền thống đối với văn hóa dân tộc, trách nhiệm của mỗi cá nhân trong việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc mình.